Học Văn Kiểu Mỹ Ở Chicago Style Format Nào

Học Văn Kiểu Mỹ Ở Chicago Style Format Nào

Nguyễn Đức Tuấn Dũng, cựu học sinh THPT Kim Liên, đã xuất sắc ghi dấu ấn khi nhận được thư mời nhập học từ Maastricht University, một trong những trườngChi tiết

Nguyễn Đức Tuấn Dũng, cựu học sinh THPT Kim Liên, đã xuất sắc ghi dấu ấn khi nhận được thư mời nhập học từ Maastricht University, một trong những trườngChi tiết

Cách chọn đề tài luận văn Tiếng Anh

Để hiểu được làm thế nào chọn đề tài luận văn Tiếng anh, thì cần biết đề tài Tiếng Anh là gì? Nó là chủ đề nghiên cứu cụ thể mà sinh viên sẽ trình bày trong luận văn Tiếng Anh của mình.

Các tiêu chí để chọn đề tài luận Tiếng Anh phù hợp với bản thân bạn:

Quy trình chọn đề tài luận văn Tiếng Anh thường bao gồm các bước sau:

Bài viết cùng chủ đề: Research Paper: Cách viết bài Nghiên cứu khoa học hiệu quả

Các yếu tố cần lưu ý khi viết luận văn Tiếng Anh

Những điều cần lưu ý khi bạn viết luận văn Tiếng Anh:

Để hoàn thành một luận văn tiếng Anh đúng chuẩn, các bạn sinh viên cần chú ý đến từng chi tiết nhỏ trong quá trình viết. Từ việc lựa chọn từ ngữ, cấu trúc câu, đến việc trình bày các bảng biểu, hình ảnh. Ngoài ra, việc thường xuyên nhận phản hồi từ giảng viên hướng dẫn và các bạn cùng lớp cũng rất quan trọng, giúp hoàn thiện bài luận văn một cách tốt nhất. Viết luận văn tiếng Anh không chỉ là nhiệm vụ học tập mà còn là bước chuẩn bị quan trọng cho sự nghiệp tương lai, giúp các bạn tự tin hơn khi bước vào môi trường làm việc chuyên nghiệp.

Chúc các bạn thành công với bài luận văn tiếng Anh của mình!

Bài viết cùng chủ đề: Cách viết Phụ lục trong Tiểu luận, Luận văn, Báo cáo

Ở Mỹ, tôi thấy, họ chú trọng dạy cách viết, bố cục một bài văn (cả nói và viết) đơn giản và thực tế hơn là phân tích bình luận tác phẩm. Trẻ em được rèn cách tư duy tự do, phản biện độc lập từ bé mà ta quen gọi là academic freedom.

Ví dụ sau đây là đề văn lớp Ba ở Mỹ: “Con thích viết bằng bút chì hay bút mực? Tại sao con lại thích loại bút đó?". Còn đây là đề văn lớp 12 ở Mỹ: “Theo em, nước Mỹ có nên dựng bức tường ngăn dòng người nhập cư từ Mexico như lời đề nghị của ông Trump không? Tại sao?”. Hoặc: “Nếu có thẩm quyền làm gì đó tốt cho người Da Đỏ, em sẽ đưa ra chính sách gì? Tại sao?”...

"Khác biệt cơ bản nhất trong việc học văn của người Việt ta và Mỹ là mật độ của các bài viết phân tích văn học."

Hãy đối chiếu với đề văn điển hình của Việt Nam: “Hãy chứng minh rằng chị Dậu là tấm gương phụ nữ nông thôn chịu thương chịu khó, thương chồng thương con...". Theo người Mỹ, cách ra đề của giáo viên Việt Nam đã sai ngay từ đầu. Vì sao? Vì chị Dậu thương chồng thương con ra sao, có chịu thương chịu khó hay không còn tùy vào TÔI nói, không phải tùy vào THẦY.

Tôi thấy, ở Mỹ, người ta chỉ dạy văn học sử, nghĩa là bối cảnh và nguyên nhân các tác phẩm ra đời. Học sinh được tự do xuống thư viện, sau đó viết báo cáo thu hoạch với một đề ra rất mở: "Trong văn học Anh thế kỷ XIX, em thích nhất tác giả văn xuôi nào nhất? Hãy tóm tắt một tác phẩm văn xuôi nổi bật của tác giả đó và phân tích những điều em cảm nhận được?"

Nhìn chung, ở Mỹ và Tây Âu, người ta không chú trọng phân tích tác phẩm văn học mà chỉ chú trọng cách hành văn, bố cục, cách làm văn theo các thể loại (Argumentative, Analysis, Process Description, Letters, Description of Things and People…). Trong số này, khó nhất là thể loại văn Argumentative (Bình luận, Nghị luận) nên đến lớp cao mới học.

Nói tóm lại, phát biểu chính kiến và bảo vệ chính kiến là cách rèn văn cơ bản được chú trọng ở Mỹ.

Ngoài ra, người ta chú trọng thực tế cuộc sống để dạy. Ví dụ, các kiểu viết thư mời, thư từ chối, chấp nhận lời mời, thư tuyển dụng, thư cảm ơn, thư xin nghỉ phép, thư hoặc tin nhắn chia buồn với ai đó có người thân qua đời... Đó là những điều căn bản mà họ đào sâu cho trẻ em trong trung học phổ thông, trung học cơ sở.

Thêm nữa, tôi thấy ở Mỹ còn cấm học sinh viết dài. Thường đề bài đã hạn chế sẵn số từ. Dài lắm cũng chỉ 500 từ (làm tại lớp) và 3.000 từ (bài làm ở nhà).

Ở Mỹ thường có cuộc thi viết Essay bàn luận về một đề tài xã hội nào đó. Cấp quận và cấp bang là chính, hình như chưa có cấp liên bang.

Sau đây là ví dụ các đề thi viết văn kiểu Mỹ:

1. Nếu bạn được lựa chọn làm tổng thống Mỹ/thống đốc bang thì việc đầu tiên bạn làm là gì? Tại sao? Cách tiến hành? Hãy viết trong 3.000 từ để biện luận cho ý tưởng của mình.

2. Nếu cần dẫn một bạn từ Hà Nội mới vào Sài Gòn chơi cuối tuần một ngày thì con chọn Đầm Sen hay Sở thú? Nhớ rằng chỉ có một ngày và chỉ được đi một trong hai nơi đó. Hãy biện luận cho lựa chọn của mình trong 1.000 chữ.

Những nội dung kiểu như "tâm trạng của Kiều ở lầu Ngưng Bích" không hề được hỏi đến trong cuộc sống. Đó là vấn đề của dân yêu văn, thích nghiên cứu văn học chuyên sâu. Ngay cả người lớn, giáo viên cũng chưa chắc cảm thụ thấu đáo và sâu sắc được. Vậy ta nên chăng chỉ dùng để áp dụng cho dân chuyên ngành?

Giáo viên không dạy những tác phẩm văn học đao to búa lớn. Họ cũng không bắt học sinh phân tích từng dòng từng chữ, phép ẩn dụ, nhân hóa... Những câu hỏi của họ rất đơn giản để ai cũng trả lời được.

Mục tiêu của họ không phải là để ép học sinh thấu hiểu những tác phẩm cao siêu mà chỉ là làm cho trẻ em yêu thích việc đọc sách, và thông qua đó, đưa vào những bài giáo dục cơ bản về lối sống. Trẻ em khi không có cảm giác bị “ép” làm điều gì đó thì khả năng tiếp thu sẽ cao hơn rất nhiều. Đó là tiểu học.

Lên trung học, học sinh học cách viết văn. Bắt đầu từ việc viết một câu cho hay, một đoạn văn, và cuối cùng là một bài văn gồm 5 đoạn. Đúng 5 đoạn, không hơn, và cho đến hầu hết bậc đại học, bạn cũng chỉ được yêu cầu viết một bài văn 5 đoạn, gồm 1 mở bài, 3 thân bài với 3 ý khác nhau và 1 kết bài.

Giáo viên chú trọng việc dạy học sinh/sinh viên định dạng của bài văn hơn việc kiểm tra chính tả. Điều làm tôi cảm thấy tuyệt nhất là hoàn toàn không có barem chấm điểm nào cả. Và điểm số sẽ phụ thuộc vào việc học sinh có bày tỏ được suy nghĩ về vấn đề của bài viết đủ 3 ý hay không. Sẽ không có bất kỳ sự trừ điểm nào nếu học sinh bày tỏ suy nghĩ khác với thầy cô (thậm chí thầy cô còn khuyến khích học sinh nghĩ khác mình).

Trong những lớp văn cao hơn ở bậc đại học, học sinh học về viết bài phỏng vấn một bạn học sinh khác về sở thích của họ, viết một bài báo cáo về một xu hướng mới nổi của đất nước, hay như tranh luận xem California cần làm gì để thoát khủng hoảng... Đề bài của họ là những vấn đề rất thời sự, điều đó vừa cho phép học sinh có tiếng nói, cảm thấy mình được lắng nghe, đồng thời cũng vừa làm cho giáo viên cảm thấy tiết học thú vị, vì chính họ cũng học được nhiều điều từ cách suy nghĩ của học sinh.

Đề bài cuối khóa trước của tôi là về việc "trường có nên hỗ trợ tiếp kinh phí cho những học sinh nhập cư lậu hay không?". Cho dù bạn ủng hộ vì xyz, hay bạn không ủng hộ vì abc, miễn là bạn có 3 lý do để củng cố cho luận điểm của bạn, là bạn được điểm cao.

Khác biệt cơ bản nhất trong việc học văn của người Việt ta và Mỹ là mật độ của các bài viết phân tích văn học. Trong một học kỳ 4 tháng, tôi chỉ phải viết một bài phân tích duy nhất về một quyển truyện ngắn, còn tất cả những bài viết khác là tự kể lại một kỷ niệm đẹp, viết hồ sơ xin việc, làm nghiên cứu về văn hóa của một dân tộc tự chọn (nêu ra 3 nét văn hóa hay của dân tộc đó)... Những đề bài rất thú vị, và sau mỗi bài văn, tôi đều có cảm giác mình học được một điều gì đó ngoài môn văn.

Cũng xin nói thêm rằng khi bạn phân tích một tác phẩm văn ở đây, bạn được phép mang sách vào phòng thi, để mà chép dẫn chứng, thay vì bắt người học phải học thuộc...